Home » Truyện Tình Yêu » Trán dô! Anh yêu em!
Trán dô! Anh yêu em! ★ Bài Viết : Trán dô! Anh yêu em!
★ Đăng Bởi :Vương Thành Hiệp
★ Ngày Đăng : Thứ Hai, 9 tháng 6, 2014 lúc 05:49
★ Chuyên Mục:
Anh thích những lúc em không ngại ngần mà buộc gọn cả phần tóc mái lên cao, tự hào khoe cái trán dô rất bướng. Mái bằng cũng đáng yêu, nhưng cái trán dô của em trông yêu hơn đấy.

Người ta bảo con gái trán dô thường rất khó chiều, lại còn khó bảo! Con gái mà cứng như đá ấy, yêu vào chỉ suốt ngày ôm bực thôi. Nhưng trên đời này làm gì có chuyện con tim chịu nghe lời "người ta bảo" đâu em. Yêu thì cứ yêu, mặc kệ là trán dô hay... trán ngắn.
Anh yêu em thế đấy!

Anh thích những lúc em không ngại ngần mà buộc gọn cả phần tóc mái lên cao, tự hào khoe cái trán dô rất bướng. Mái bằng cũng đáng yêu, nhưng cái trán dô của em trông yêu hơn đấy.
Image
Con gái trán dô thường đổ lỗi rằng mình không nữ tính cũng chỉ vì cái trán. Thực ra thì giới tính có bao giờ phụ thuộc vào hình dạng cái trán đâu em. Cái trán có tội gì đâu, oan cho nó thế.

Ôi khoan, anh đùa đấy!

Trên đời này, điều không nên làm nhất chính là tự ti về những gì mình có. Em biết không, cái trán nó là một phần của em và làm nên em cơ mà. Nên đừng suốt ngày tìm cách giấu nó đi nữa, cũng đừng than vãn vì nó mà em xấu đi, em chẳng biết để kiểu tóc gì cho đẹp. Nếu em hòa hợp được với nó, và chung sống yên bình, chắc chắn em sẽ vẫn trông rất xinh dù sở hữu một cái trán không thể bướng hơn được nữa. Cái quan trọng nhất là em phải tự tin lên chứ!

Con gái trán dô thường rất bướng, không thích nghe lời và suốt ngày chỉ chăm chăm muốn làm theo ý mình. Em không ngoan, thậm chí còn rất hư nữa. Nhiều lúc em làm anh bất lực và chỉ biết thở dài, đứng nhìn em bó tay mà không biết làm sao để cải tạo cái đầu em nữa.

Đôi khi, em làm anh sợ quá. Thật đấy! Là em mạnh mẽ hay em đang cố giả vờ mạnh mẽ vậy? Nếu buồn em cứ nói, nếu mệt em cứ khóc, có sao đâu em. Đừng gắng gượng và cố gắng che đậy như thế. Anh biết em đang cảm thấy những gì.

Đã lúc nào em nghĩ đến một bờ vai, hay một bàn tay sẵn sàng kéo em dậy chưa? Hay em lại cứ tiếp tục một mình tự làm mọi thứ? Rồi tự vui, tự buồn, tự khóc... Cứ thế không cần ai giúp đỡ, không cần ai ở cạnh. Em đang tự mình đẩy xa những bàn tay muốn chạm vào em, tự trốn tránh những người muốn bước vào cuộc sống của mình nếu cứ độc lập như thế.

Em có sợ cô đơn?

Trán dô à, dù bướng em vẫn là con gái, nhớ không? Và chắc chắn ở đâu đó đang có người chờ đợi để được ở cạnh em, và yêu em dài lâu, dù có chuyện gì đi nữa. Người đó có thể là anh và cũng có thể là người khác. Nhưng có một điều không thể phủ nhận, là dù em có đang tự ti với mình nhiều như thế nào, thì sẽ luôn có một người yêu em - yêu những gì thuộc về em rất chân thành!

Vậy nên, anh yêu em nhiều lắm, "Trán dô" của anh!
Image
Nếu yêu em, anh sẽ khổ lắm đấy...

Để nói ra tiếng yêu thật đơn giản nhưng để dành trọn vẹn trái tim cho người mình yêu lại chẳng dễ một chút nào...

Nếu anh yêu em

Anh sẽ phải chiều em lắm đấy, vì em rất trẻ con mà, anh biết là khi chơi với trẻ con thì sao rồi đấy? Hay khóc nhè, hay giận dỗi, hay lấy cớ này nọ, thích gì cũng phải làm bằng được nhưng có rồi thì chẳng bao giờ biết giữ gìn.

Anh phải chạy theo vô vàn những tính xấu của em, sẽ có lúc em giận dỗi vô cớ, sẽ có lúc em khóc, mè nheo mà chẳng cần lí do, sẽ có lúc em cho anh leo cây mệt nghỉ mặc cho anh chờ, anh đợi, sẽ có lúc anh mệt mỏi đến phát điên lên, anh làm được không?

Cho dù em có khóc, em có dỗi anh cũng không được bỏ rơi em, phải luôn bên em, phải luôn ân cần với em, phải luôn yêu em thật nhiều, anh sẽ trở thành người yêu khổ sở nhất cái thế giới này. Anh, Anh làm được không?

Nếu anh yêu em…

Yêu là khi bạn trao cho ai đó trọn vẹn cả trái tim mình, là khi ánh mắt đó chỉ hướng về một người, là khi mọi suy nghĩ đều chiếm trọn tâm trí, là khi ngủ, là khi mơ, là khi bất giác tỉnh dậy, là mỗi buổi sớm mai, là những buổi tối chỉ có duy nhất một hình ảnh người ấy mà thôi. và như thế, anh sẽ là người hạnh phúc biết bao, phải không anh?

Nhưng...

Nếu anh yêu em...

Anh sẽ không bao giờ được như thế, em vẫn sẽ hướng ánh mắt của mình về một anh chàng đẹp trai nào đó khi đang ở ngoài phố, để suy nghĩ treo ngược cành cây về một hình bóng không phải là anh, em sẽ nhắn tin thâu đêm với một người em thầm ngưỡng mộ, là buổi sáng mai thức dậy người đầu tiên em nghĩ đến không phải là người yêu em?

Có phải khi ấy trái tim và tâm trí của em chưa dành trọn cho anh, đúng không? Vậy đấy, nếu anh yêu em, anh sẽ là người khổ nhất thế gian này!

Nếu anh yêu em…

Em đã nghe ai nói rằng: “Nếu bạn yêu một cô gái tổn thương hãy yêu cô ấy hơn chính bản thân mình”. Anh có nhận ra em là cô gái ấy không? Em nhạy cảm, em dễ vui dễ buồn, dễ yêu dễ ghét dễ cười dễ khóc…

Em sợ khi bắt đầu với một ai đó, em sợ anh bỏ rơi, em sợ một ngày trái tim anh lang thang đâu đó và chẳng tìm đến em, em sợ có một bàn tay nắm em rồi lại buông ra không một lời giải thích, em sợ những lời yêu thương, những thói quen cứ mất dần, mất dần trong hư vô, em sợ, sợ trái tim mình chẳng chịu thêm một nỗi đau nào nữa.

Anh có đủ tình yêu để che chở cho trái tim yếu đuối đó không? Anh có đủ niềm tin để yêu em đến khi em sẵn sàng buông tay chứ không phải là anh hay không? Anh có sẵn sàng dắt em đi qua những giông tố của cuộc đời này mà chắc rằng không bao giờ mệt mỏi hay bỏ cuộc vì sợ hãi hay không? Anh có dũng cảm để chấp nhận con người thật của em tệ hơn nhiều cái lớp vỏ hào nhoáng, em đã tạo ra hay không?

Và anh… Có đủ can đảm để trở thành người khổ nhất thế gian này không?

Hãy cứ thế này thôi anh nhé, chẳng cần phải yêu đâu, chẳng cần phải đau khổ làm gì, chẳng cần anh phải gật đầu hay là một tiếng: “Ừ, anh chấp nhận tất cả”.

Chẳng cần gì cả, chỉ cần anh luôn ở bên em như thế này thôi, chúng ta vẫn sẽ là người hạnh phúc nhất thế gian này, phải không anh?
Chia sẻ với bạn bè bài viết tuyệt vời này nhé
Share to Facebook Share to Twitter Share to Google+ Share to Stumble Upon Share to Evernote Share to Blogger Share to Email Share to Yahoo Messenger More...
Từ khóa: Trán dô! Anh yêu em!